Cách đây 11 năm, cô bạn gái của anh chàng Roman đem một chú chó khoảng 2 tuổi về ngôi nhà chung của họ ở Chicago. Tình bạn giữa Roman và Toby (tên chú chó) bắt đầu bằng việc nó ị một bãi trên tấm thảm ngay giữa căn phòng khách của họ.
Roman và chú chó Toby thân thiết chụp ảnh cùng nhau.
Mặc dù là người rất yêu chó, Roman chẳng thể nào hòa thuận được với chú chó nhỏ của bạn gái mình suốt mấy tháng đầu tiên. Toby lúc nào cũng quanh quẩn xung quanh, lôi kéo sự chú ý của hai người bằng bất cứ cách nào nó nghĩ ra. Nó rất thông minh nhưng cũng vô cùng nhạy cảm.
Roman cự cãi với Toby suốt cả ngày, cho đến khi bạn gái anh bảo rằng hãy đối xử với nó giống như một đứa trẻ. Nghe lời bạn gái, Roman cố gắng đối xử với chú chó thật nhẹ nhàng, và Toby trở thành một người bạn thân thiết trong đời anh từ lúc nào không hay. Khi Roman và bạn gái chia tay, Toby chuyển đến sống cùng anh trong một căn nhà khác.
Toby ngồi đợi chủ bên cửa sổ vào mỗi buổi chiều.
Nó luôn biết chính xác Roman về nhà vào lúc nào.
Công việc bận rộn khiến Roman vắng nhà 8-10 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Thế nhưng chiều nào cũng vậy, mỗi khi Roman lái xe về đến nhà, anh đều nhìn thấy Toby đang ngồi trong nhà nhìn mình qua bậu cửa sổ. Nó biết chính xác anh sẽ về nhà lúc nào, và khi nhìn thấy anh, nó đều rên rỉ lên mấy tiếng mừng rỡ, sau đó sẽ nhảy lên dụi vào người anh và cố gắng liếm vào mặt Roman. Có lẽ đối với nó, không có khoảnh khắc nào hạnh phúc hơn thế.
Thế là suốt 11 năm, chú chó Toby đều ngồi bên cửa sổ đợi chủ vào mỗi buổi chiều. Cho dù đó là mùa xuân, mùa hè, mùa thu hay mùa đông tuyết rơi lạnh giá. Đôi khi Roman chỉ ra ngoài có 10 phút, nhưng mỗi lần quay về, Toby đều mừng rỡ giống như thể nó sợ anh sẽ đi mất.
Cho dù là mùa hè hay mùa đông, Toby vẫn ngồi đợi chủ bên cửa sổ.
Nó rất kiên nhẫn và không bao giờ bỏ lỡ khoảnh khắc chủ bước vào nhà.
Nó có thể phát hiện ra anh ngay từ đằng xa.